Ảnh bìa: Chuyện đời của cậu bé Luế rất hay
Video dành cho: Câu chuyện hay nhất về cuộc đời cậu bé Lượm
Wiki truyện hay nhất về cuộc đời cậu bé Lượm
Bài văn xuôi kể về cuộc đời của chú bé Lượm cực hay -
Câu chuyện cuộc đời của cậu bé Lượm rất hay
Dạy dỗ nó
I. NHÓM
1. Khai giảng:
Thể hiện diễn biến cuộc gặp gỡ giữa hai chú cháu (Vệ quốc và Chiến sĩ).
2. Thân bài:
– Truyện kể về Lượm, một cậu thanh niên hồn nhiên, tinh nghịch làm liên lạc bộ đội.
– Đều nói đến tinh thần sẵn sàng nhận nhiệm vụ, sự dũng cảm, hi sinh của Lượm trong trận chiến ác liệt.
– Tiếng cảm phục và tiếng khóc không ngớt của người lính.
3. Kết luận:
Suy nghĩ của người viết về Lia:
– Yêu quý, kính trọng và học hỏi tinh thần lạc quan, dũng cảm của Lượm.
– Lượm là tấm gương sáng của những người con Việt Nam yêu nước.
II. Công việc
Năm 1946, thực dân Pháp đánh chiếm nước ta. Hồ Chủ tịch đọc Kêu gọi toàn thế giới chống lại, Người đã truyền cảm hứng cho nhân dân ta hy sinh tất cả để bảo vệ nền tự do, tự do mà đất nước ta đã đổ xương máu mới giành được. Từ Hà Nội trở về quê hương, đã đến lúc đánh Pháp
ở Huế (1947). Những ngày ấy gió nóng. Người dân Huế không chọn già trẻ, đồng lòng đánh giặc.
Đang đi trên phố Hàng Bè, tôi chợt nghe giọng nói quen quen: Chú Lân! Khi nào bạn đến? Tôi nhìn lên. Thật là một cậu bé hư, với một cái đuôi ngựa bẩn thỉu trên đầu, thật xấu xí làm sao! Người thanh niên mỉm cười, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp, anh ta bước nhanh về phía tôi, hai tay dang rộng, chiếc quách trên lưng nâng lên theo bậc chân anh ta.
Lái nó! Hóa ra là Chọn! Con yêu quý của mẹ! Lâu rồi không đi mà thấy em khác xưa nhiều quá! Tôi đã trưởng thành, giống như một người bảo vệ thực sự của thế giới. Tôi ôm Lia thật chặt và vội hỏi gia đình. Tôi sung sướng khoe:
– Tôi đã liên lạc với bạn! Ở với chú ở đồn Mang Cá cháu thấy vui lắm! Tôi được dạy chữ, dạy hát, bắn súng, giao tiếp, v.v. Nhiều thứ!
Họ thích thú tụ tập, rồi cười sảng khoái, mắt sáng ngời, má đỏ như hoa bồ công anh nở rộ. Tôi cũng vui với niềm hạnh phúc trẻ thơ, hồn nhiên của Lượm. Anh giơ tay lên mũ chào tôi: “Chào đồng chí! ‘ với một nụ cười xấu xa. Tôi đứng yên nhìn anh chạy xuống phố. Tiếng huýt sáo vui vẻ của Lượm vẫn văng vẳng bên tai. Tôi rất vui vì bạn đã trở thành bạn của tôi, đồng chí của tôi – một đồng chí nhỏ.
Nhiều ngày sau, chú tôi và tôi đấu tranh theo hai cách. Một ngày hè tháng sáu, tôi bàng hoàng nghe tin Lượm đã hy sinh trong một toán giặc. Giữa trận chiến ác liệt, anh Lượm làm nhiệm vụ nhanh chóng đưa thông tin ra mặt trận. Trong khói lửa, anh lao như một mũi tên, không quản ngại hiểm nguy, quyết chuyển chỉ thị của cấp trên đến những người ra trận. Một viên đạn địch bắn trúng tôi. Gou thất thểu về nhà, giữa cánh đồng lúa thơm mùi sữa trên mái nhà. Cùng nhau cầm gươm hy sinh anh dũng nơi chôn nhau cắt rốn. Anh ra đi mãi mãi, Để lại trong lòng em một nỗi buồn khôn nguôi…
Mỗi khi nghĩ đến Lượm, tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh một cậu bé, vai cõng chiếc cặp, đầu đội chiếc cặp, vừa khóc vừa ậm ừ, vừa đi vừa múa may. phố đầy nắng.
Nguồn: Vietvanhoctro.com
[box type=”note” align=”” class=”” width=””]
Câu chuyện cuộc đời của cậu bé Lượm rất hay
Dạy dỗ nó
I. NHÓM
1. Mở bài:
Thể hiện diễn biến cuộc gặp gỡ giữa hai chú cháu (Vệ quốc và Chiến sĩ).
2. Thân bài:
– Truyện kể về Lượm, một cậu thanh niên hồn nhiên, tinh nghịch làm liên lạc bộ đội.
– Đều nói đến tinh thần sẵn sàng nhận nhiệm vụ, sự dũng cảm, hi sinh của Lượm trong trận chiến ác liệt.
– Tiếng cảm phục và tiếng khóc không ngớt của người lính.
3. Kết luận:
Suy nghĩ của người viết về Lia:
– Yêu quý, kính trọng và học hỏi tinh thần lạc quan, dũng cảm của Lượm.
– Lượm là tấm gương sáng của những người con Việt Nam yêu nước.
II. Công việc
Năm 1946, thực dân Pháp đánh chiếm nước ta. Hồ Chủ tịch đọc Kêu gọi toàn thế giới chống lại, Người đã truyền cảm hứng cho nhân dân ta hy sinh tất cả để bảo vệ nền tự do, tự do mà đất nước ta đã đổ xương máu mới giành được. Từ Hà Nội trở về quê hương, đã đến lúc đánh Pháp
ở Huế (1947). Những ngày ấy gió nóng. Người dân Huế không chọn già trẻ, đồng lòng đánh giặc.
Đang đi trên phố Hàng Bè, tôi chợt nghe giọng nói quen quen: Chú Lân! Khi nào bạn đến? Tôi nhìn lên. Thật là một cậu bé hư, với một cái đuôi ngựa bẩn thỉu trên đầu, thật xấu xí làm sao! Người thanh niên mỉm cười, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp, anh ta bước nhanh về phía tôi, hai tay dang rộng, chiếc quách trên lưng nâng lên theo bậc chân anh ta.
Lái nó! Hóa ra là Chọn! Con yêu quý của mẹ! Lâu rồi không đi mà thấy em khác xưa nhiều quá! Tôi đã trưởng thành, giống như một người bảo vệ thực sự của thế giới. Tôi ôm Lia thật chặt và vội hỏi gia đình. Tôi sung sướng khoe:
– Anh đã liên lạc với em! Ở với chú ở đồn Mang Cá cháu thấy vui lắm! Tôi được dạy chữ, dạy hát, bắn súng, giao tiếp, v.v. Nhiều thứ!
Họ thích thú tụ tập, rồi cười sảng khoái, mắt sáng ngời, má đỏ như hoa bồ công anh nở rộ. Tôi cũng vui với niềm hạnh phúc trẻ thơ, hồn nhiên của Lượm. Anh giơ tay lên mũ chào tôi: “Chào đồng chí! ‘ với một nụ cười xấu xa. Tôi đứng yên nhìn anh chạy xuống phố. Tiếng huýt sáo vui vẻ của Lượm vẫn văng vẳng bên tai. Tôi rất vui vì bạn đã trở thành bạn của tôi, bạn của tôi – một người đồng chí nhỏ.
Nhiều ngày sau, chú tôi và tôi đấu tranh theo hai cách. Một ngày hè tháng sáu, tôi bàng hoàng nghe tin Lượm đã hy sinh trong một toán giặc. Giữa trận chiến ác liệt, anh Lượm làm nhiệm vụ nhanh chóng đưa thông tin ra mặt trận. Trong khói lửa, anh lao như một mũi tên, không quản ngại hiểm nguy, quyết chuyển chỉ thị của cấp trên đến những người ra trận. Một viên đạn địch bắn trúng tôi. Gou thất thểu về nhà, giữa cánh đồng lúa thơm mùi sữa trên mái nhà. Cùng nhau cầm gươm hy sinh anh dũng nơi chôn nhau cắt rốn. Anh ra đi mãi mãi, Để lại trong lòng em một nỗi buồn khôn nguôi…
Mỗi khi nghĩ đến Lượm, tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh một cậu bé, vai cõng chiếc cặp, đầu đội chiếc cặp, vừa khóc vừa ậm ừ, vừa đi vừa múa may. phố đầy nắng.
Nguồn: Vietvanhoctro.com
[/box]
#Chuyện #vấn đề #nói #về #đời #của #chú #con #Lim #rất hay #hay
#Chuyện #vấn đề #nói #về #đời #của #chú #con #Lim #rất hay #hay
[rule_1_plain]